Vì tình yêu mù quáng, cô đã “cướp” người đàn ông của người khác, để rồi cuối cùng chính cô cũng trắng tay.
Hạ gặp Vinh trong chuyến bay đêm trở về nước sau 4 năm du học trời Tây. Vẻ ngoài không quá đẹp trai nhưng vẻ từng trải, cao ráo và rắn rỏi cùng với cách nói chuyện hóm hỉnh đã khiến Hạ bật cười trong suốt chuyến bay. Máy bay hạ cánh, hai người vẫn chưa muốn rời khỏi ghế. Vừa xuống sân bay Hạ hụt hẫng khi nhìn thấy người yêu Vinh ra đón.
Những tưởng chỉ là một sự tình cờ, nhưng đến lần thứ 2 gặp Vinh tại buổi hội thảo chuyên ngành, Hạ bị cuốn hút hoàn toàn bởi chuyên môn và sự tự tin của Vinh. Cô tin đó hoàn toàn là duyên phận. Hạ quyết giành giật Vinh bằng năng lực và sự chân thành. Bạn gái Vinh nếu đem so sánh với cô cũng chẳng có gì nổi bật hơn. Cô ấy khá duyên, công việc cũng khá nhưng lại không dạn dĩ như Hạ.
Ban đầu cô “tấn công” Vinh rất nhẹ nhàng. Từ một người bạn mới quen, Hạ dần trở thành một người bạn thân, một cộng sự tin cậy. Cô làm bạn với em gái anh, đưa mẹ anh đi mua sắm, hỗ trợ anh trong công việc. Vinh không từ chối cũng không nồng nhiệt nhưng anh thông minh đủ để hiểu cô muốn gì.
Mưa dầm mãi không thấm, cô chuyển hướng sang lả lơi, ve vãn anh dù rất tế nhị và kín đáo đủ để hai người biết, Vinh lúc đón nhận, lúc hờ hững. Thế nhưng trong mọi bữa tiệc, hội họp, người đứng danh chính ngôn thuận bên anh vẫn không phải cô.
Vinh cứ để Hạ đứng ở nửa vời của thành công khiến tình cảm của cô chuyển sang bực tức, cay cú. Cô chuyển mục tiêu chia rẽ sang bạn gái anh, cô không ngần ngại tuyên bố mình mới là người thực sự dành cho anh.

Trái với suy nghĩ của Hạ, bạn gái anh tỏ ra khá điềm đạm và thản nhiên, cô ấy vẫn nhẹ nhàng mặc cho Hạ khiêu khích. Một lần gặp mặt, người yêu Vinh nói với Hạ: “Nếu là sự lựa chọn của anh ấy thì tôi luôn chấp nhận, còn hiện giờ anh ấy vẫn chọn tôi, cô cần gì bày trò tranh cướp mất công”. Nhưng Hạ không tin có người phụ nữ nào không ghen tuông khi ở bên cạnh người yêu luôn có một một cô gái trẻ đẹp, nóng bỏng và học thức cao như cô ở bên cạnh.
Sau khi biết anh và bạn gái vẫn không tránh khỏi việc cãi vã vì sự tấn công táo tợn, dai dẳng của mình, tận dụng thời cơ cô quyết tâm đánh đòn quyết định.
Hôm sinh nhật Hạ, cô tổ chức một bữa tiệc cùng bạn bè, tất nhiên Vinh là người không thể vắng mặt. Vì đã chuẩn bị trước nên các bạn cô đã giúp sức chuốc anh say. Hạ đủ khôn ngoan không tham gia vào cuộc chơi để anh khỏi nghi ngờ. Say khi Vinh ngà ngà say, cô dìu anh về phòng và trong lúc anh không làm chủ được bản thân, cô đã có được anh. Cô gọi điện cho người yêu anh.
Sau khi chứng kiến vụ việc, người yêu Vinh tự nguyện rời bỏ anh trong im lặng. Hạ hả hê vì cuối cùng Vinh cũng thuộc về mình. Nhưng giữa lúc đang say mê với chiến thắng, trái tim cô lại thấy hụt hẫng. Cô nhận ra anh không hề thay đổi so với lúc chưa yêu cô, anh vẫn quan tâm nhưng lại luôn cho cô cảm giác mình không nắm được trái tim và tình cảm thực sự của anh. Anh vẫn dè dặt chia sẻ với cô trong công việc và trong cuộc sống. 32 tuổi, Vinh chưa bao giờ muốn dừng lại trong mối quan hệ của 2 người.
Cho đến ngày kỷ niệm 1 năm sau khi chính thức yêu nhau, cô vô tình gặp lại người yêu cũ của anh đang hò hét vui vẻ với bạn bè trong một quán rượu. Cô gái ấy không hề giống với hình ảnh người phụ nữ mờ nhạt đã từng bên Vinh.
Nhận ra Hạ, cô ta mỉm cười sang ngồi cùng Hạ. Trái với tâm lý của kẻ bị “cướp tình”, sau khi nhìn nét mặt Hạ, cô gái cất lời: “Có lẽ ban đầu cô nghĩ cô thắng, nhưng với người như anh Vinh, chúng ta không bao giờ là người chiến thắng mà chỉ là kẻ trắng tay. Anh ấy chỉ thuộc về người đủ kiên trì ganh đua để giành giật anh ấy. Tôi đã từng như cô cho đến khi cô đến. Tôi thực sự mệt mỏi, thế nên lúc đó, anh ấy thuộc về cô hay ai khác không còn quan trọng với tôi nữa…”.
Cuối cùng Hạ cũng thực sự nếm trải nỗi mệt mỏi, chán nản khi phải theo đuổi một con ngựa bất kham như Vinh. Cô không còn hứng thú tranh giành và sở hữu anh. Cùng lúc đó Vinh qua lại với một nhân viên nữ trẻ trung của công ty đối tác. Cô biết anh sẽ không bao giờ nói lời chia tay nên đã tự đề nghị dừng lại để anh có thể tiến đến mối quan hệ mới.
Hạ chỉ có thể đứng một chỗ nhìn Vinh sánh vai bên người đàn bà khác. Tổ ấm hạnh phúc mà cô từng ao ước được xây đắp với Vinh vỡ vụn ngay trước mắt. Vì tình yêu mù quáng, cô đã “cướp” người đàn ông của người khác, để rồi cuối cùng chính cô cũng trắng tay.
Kết cục, sau hơn 2 năm chìm ngập trong ganh đua, giành giật, Hạ đã nhận ra tình yêu không xuất phát từ hai phía thì mãi mãi chỉ là một trò vui không có hồi kết.
Chiêu trò của những kẻ muốn cướp chồng
Nguồn bài viết: AFamily.VN