Anh đã một mực chối bay chối biến nhưng vợ vẫn đầy một bụng nghi ngờ. Anh mà không “cắt” ngay, vợ điều tra ra chân tướng thì anh “toi”. Mà rũ nhân tình thì cũng phải có nghệ thuật, không khéo léo thì mình cũng chết chìm như chơi! Hôm đó, Huy hẹn hò với Thư – cô nhân tình 3 tháng của mình. Nằm đợi Thư trong nhà nghỉ, nhưng khi Thư xuất hiện, nhìn thấy cô nàng mình đã “chết đứ đừ” ngay từ lần gặp đầu tiên cách đây 4 tháng, tự dưng Huy thấy mất hết cảm giác. “Chán rồi thì phải làm sao đây? ‘Rũ’ thôi chứ để làm mắm à?” – Huy thầm nghĩ. Nhưng bỏ có phải dễ đâu? Thư chưa chồng con không ràng buộc, cô ta mà lèo nhèo níu kéo để vỡ lở ra thì Huy chỉ có nước mòn mỏi đi xin vợ tha thứ. Của đáng tội, trong thời gian qua, Huy cũng thẳng tay, chi tiền cho Thư không tiếc. Vậy nên cô nàng thích anh lắm, bám riết không rời. Giờ tự dưng cắt đứt, e là nàng sẽ sốc, sẽ căm hận Huy. Mà một khi phụ nữ đã “điên” lên thì không biết họ có thể làm được những gì đâu. Huy vẫn hẹn hò, ân cần quan tâm Thư như thường. Nhưng mỗi khi hẹn hò, thi thoảng anh lại làm vẻ mặt buồn rầu, nhìn cô đăm đắm ra chiều suy tư lắm, rồi lại thở dài một cái. Thư nũng nịu hỏi thăm thì anh trốn tránh: “Chuyện công việc ấy mà, em để ý làm gì cho nặng đầu!”. Sau đó, nhiều khi đang bên nhau, Huy liên tục có những cuộc gọi phá đám. Anh buồn bực lắm nhưng vẫn phải nghe. Thư tò mò muốn biết Huy xảy ra chuyện gì nên nhiều lần len lén nghe trộm Huy nói chuyện. Vài lần như thế, cuối cùng cô cũng hiểu ra vấn đề. Hóa ra công việc của Huy đang rất thê thảm. Có nguy cơ đổ bể đến nơi. Thư buồn bực vô cùng. Vừa mới tưởng câu được con cá ngon, chưa đào được mấy, thế mà cá này đã sắp chỉ còn bộ xương khô! Nhiều bận, Huy còn ôm riết lấy Thư, nói những câu đầy tâm trạng, kiểu như: “Nếu anh không còn được như thế này, em có còn yêu anh không?”, “Hãy luôn bên cạnh anh cho dù thế nào đi nữa em nhé!”. Thư ngoài mặt thì vội vàng an ủi, nói những lời ngọt ngào nhưng trong lòng thì cười khẩy: “Cứ mơ đi!”. Cô chỉ muốn chia sẻ ngọt bùi chứ không có hứng thú chung hoạn nạn với người khác. Huy ngày càng bơ phờ, mệt mỏi, chán nản. Thư phát ngán lên rồi nhưng chưa tìm được lí do để “chuồn”. Bởi, Huy vẫn tha thiết nói lời yêu cô và mong cô ở bên anh lúc khó khăn này.
“Còn định giấu hả? Công việc khó khăn tạm thời ư? Đây biết hết rồi nhá!” – Cô vừa nghĩ vừa âm thầm tìm một lí do chính đáng để “đá” Huy và kiếm “mối” khác ngon hơn.